Lịch sử Naxos

Naxos Hy Lạp và Đông La Mã

Vào thế kỷ 8 và 7 TCN, Naxos thống trị hoạt động thương mại tại Cyclades. Naxos là thành bang Hy Lạp đầu tiên cố gắng rời khỏi liên minh Delos và khoảng năm 476 TCN; Athens nhanh chóng bóp chết ý kiến này và buộc đảo phải loại bỏ tất cả các tàu hải quân. Athens sau đó yêu cầu tất cả các khoản thanh toán trong tương lai của từ Naxos phải bằng vàng thay vì viện trợ quân sự.

Cuộc nổi dậy Naxos

Herodotus mô tả Naxos vào khoảng năm 500 TCN là một hòn đảo Hy Lạp thịnh vượng nhất.[1]

Năm 502 TCN, một cuộc tấn công không thành công Naxos của các lực lượng Ba Tư đã khiến một số nhân vật xuất chúng tại các thành phố hy Lạp ở Ionia nổi dậy chống lại đế quốc Ba Tư trong cuộc nổi dậy Ionia, và sau đó là chiến tranh giữa Hy Lạp và Ba Tư.

Công quốc Naxos

Sau cuộc Thập tự chinh lần thứ tư, Đế quốc Latin dưới sự ảnh hưởng của người Venezia được thành lập tại Constantinopolis, một người VeneziaMarco Sanudo đã chinh phục hòn đảo và nhanh chóng chiếm được các phòn đảo còn lại của Cyclades, tự lập mình làm Công tước của Naxia, Hay Công tước của Quần đảo. 21 công tước thuộc hai triều đại đã cai trị Quần đảo cho đến năm 1566; Quyền cai trị của người Venezia tiếp tục tại các hòn đảo rải rác trên biển Aegea cho đến năm 1714. Trong giai đoạn này, hòn đảo được gọi với tên tiếng Ý của nó, là Nasso.

Naxos thuộc Ottoman (1564–1821)

Chính quyền cai trị hòn đảo dưới thời đế chế Ottoman vẫn nằm trong tay người Venezia; mối quan tâm của Porte tập trung vào việc hoàn tất việc thu thuế. Rất ít người Thổ Nhĩ Kỳ đã từng định cư tại Naxos, và ảnh hưởng của họ đối với hòn đảo là nhỏ. Dưới quyền cai trị của đế chế Ottoman, hòn đảo được gọi với cái tên tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Nakşa. Hòn đảo thuộc chủ quyền của Ottoman cho đến năm 1821 khi dân đảo nổi dậy; Naxos cuối cùng trở thành một thành viên của nhà nước Hy Lạp vào năm 1832.